Tô Văn Vũ: TỪ CẬU BÉ ĐÁNH GIÀY ĐẾN ƯỚC MƠ VÀO TUYỂN QUỐC GIA


Cái vỗ vai trong đường hầm

Phút 19 trận đấu giữa B.Bình Dương và Hà Nội FC tại vòng 8 V-League 2019, Tô Văn Vũ khởi xướng đợt tấn công bên cánh phải rồi tự mình dứt điểm một chạm nhanh như cắt trong vòng cấm,nhân đôi cách biệt cho đội bóng đất Thủ. Bàn thắng này gần như thể hiện được tất cả những tố chất xuất sắc của Văn Vũ, từ tốc độ, kỹ thuật và sự nhạy bén chiến thuật. Dù là lần đầu tiên Vũ xuất hiện trên bảng tỉ số V-League 2019 nhưng vai trò của cầu thủ quê Thanh Hóa trong lối chơi của B.Bình Dương lớn hơn vậy rất nhiều.

HLV Nguyễn Thanh Sơn không giấu được sự hào hứng khi nói về cậu học trò sinh năm 1993. Tuy nhiên, HLV Nguyễn Thanh Sơn cho rằng, Vũ chơi thế nào hãy để dư luận đánh giá và khẳng định Vũ xứng đáng được góp mặt ở đội tuyển Việt Nam thời gian tới. Không nhiều người biết, trong bản danh sách sơ bộ đội tuyển Việt Nam chuẩn bị cho AFF Cup 2018, HLV Park đã điền tên Tô Văn Vũ. Liệu có phải, việc đang sở hữu nhiều tiền vệ chất lượng đã khiến nhà cầm quân người Hàn Quốc gạt chàng trai họ Tô lại. Nhưng khi tuyến giữa đang cần thêm chất thép, sẽ không ngạc nhiên nếu ông Park đặt niềm tin vào chàng tiền vệ B.Bình Dương ở đợt tập trung cuối tháng 5 này.

Nếu góp mặt trên tuyển, cuộc đời Vũ chẳng khác nào một chương cổ tích giữa đời thực. Gia đình anh vốn thuộc diện hộ nghèo ở xã Quảng Thái, huyện Quảng Xương, Thanh Hóa. Quanh năm bám biển, nhưng vì không đủ tiền sắm tàu lớn, chỉ đánh bắt quanh bờ nên cuộc sống gia đình Vũ cực kỳ khó khăn. “Bố mẹ tôi quanh năm vất vả nhưng nghèo vẫn hoàn nghèo. Nhà tôi lợp mái tranh, cứ qua một trận gió bão là hôm sau bay hết mái, chỉ còn kèo cột. Cũng bởi nghèo nên anh trai tôi phải bỏ dở đại học, đi làm thêm kiếm tiền phụ bố mẹ”, Vũ kể.

Sinh ra tại vùng biển toàn gió cát, ngày nhỏ, niềm vui lớn nhất của Tô Văn Vũ là những trận bóng cùng chúng bạn bên bờ biển đầy cát trắng. Chính những trận bóng này đã nuôi dưỡng ước mơ trong con người Vũ, thôi thúc ý nghĩ muốn trở thành cầu thủ chuyên nghiệp của Vũ. Năm 2007, khi Học viện HAGL JMG tuyển quân ở Thanh Hóa, cậu trò nghèo đạp xe xuống thành phố thi tuyển nhưng bị loại từ vòng… gửi xe do quá tuổi (chỉ tuyển những cầu thủ sinh từ năm 1995 đổ về sau).

Thời điểm đó, Vũ như bị dội một gáo nước lạnh khi biết mình quá tuổi dự tuyển vào các trung tâm bóng đá trẻ. Thế rồi, cậu bé năm đó nghĩ ra cách mượn giấy khai sinh của em họ để một lần nữa đạp xe xuống thành phố dự thi vào Trường Cao đẳng TDTT Thanh Hóa. Lần này, Vũ bị bỏ lại vì thể hình quá nhỏ. Cuộc sống của chàng trai sinh năm 1993 trở lại với guồng quay thường nhật.

Năm 2011, học xong cấp 3, do hoàn cảnh gia đình thiếu thốn, Vũ phải theo mẹ vào Đồng Nai mưu sinh. Chân ướt chân ráo, đơn độc nơi xứ người, mẹ đi bán hàng rong,còn Vũ đi đánh giày. Nhớ lại thời gian này, tiền vệ CLB B.Bình Dương không khỏi ngậm ngùi: “Ngày nào đắt hàng tôi kiếm được khoảng 100 nghìn đồng nhưng cũng có ngày chẳng được xu nào dù đi bộ cả hai chục cây số. Nói chung, ngày nọ bù ngày kia cũng chỉ đủ sinh hoạt tối thiểu. Thực sự lúc đó thấy tương lai toàn một màu đen kịt nhưng vẫn phải cố bởi nếu không sẽ chết đói”.

Ở Đồng Nai một thời gian, Vũ lân la tới mấy sân phủi vừa để xem, vừa để xin chơi cho đỡ nhớ bóng đá. Có người thấy anh chơi tốt liền thuê đá, mỗi trận như vậy cũng kiếm được 200-300 nghìn đồng, bằng mấy ngày đánh giày. Cầu thủ quê Thanh Hóa chẳng thể ngờ, chính qua những trận đá phủi, anh được người bạn giới thiệu vào lò đào tạo trẻ Đồng Nai tập. Sau một tuần thử việc, Vũ được nhận vào chính thức. Khi đó Vũ đã 20 tuổi, độ tuổi quá muộn với một cầu thủ.

“Chỉ vài ngày tôi đã không có đối trọng khi chạy bền nhưng về kỹ thuật thì tôi thiếu sót nhiều bởi tập sau đồng đội tới 7-8 năm. Tôi luôn ở lại tập thêm, ngày nghỉ cũng xách giày đi tập sút, tập tạt và khống chế bóng”, Vũ chia sẻ. Trời không phụ lòng người, không lâu sau, Vũ được đôn lên đội 1 Đồng Nai đá hạng Nhì rồi hạng Nhất.

Năm 2017, chân chuyền sinh ra ở Quảng Xương nhận giới thiệu từ HLV Trần Bình Sự ra Hải Phòng thử việc và nhanh chóng khiến HLV Trương Việt Hoàng bị thuyết phục. Nhưng anh một lần nữa Nam tiến, xin vào CLB B.Bình Dương khi hay tin HLV Trần Bình Sự đảm nhận vai trò HLV trưởng. Thời gian đầu ở CLB mới rất khó khăn, không phải vì Vũ kém chuyên môn mà do ông Sự ngại lời dèm pha: “Bác Sự bảo tôi do bác đưa về nên khi chưa có sự đồng ý của lãnh đạo CLB, bác chưa dám dùng tôi. Chờ đợi hơn một tháng, ngày đó cuối cùng cũng đến và tôi được lãnh đạo CLB gật đầu cho thi đấu”.

Trận đấu đầu tiên của Tô Văn Vũ trong màu áo B.Bình Dương là chuyến làm khách trên sân Cẩm Phả của Than Quảng Ninh. Trong đường hầm, người thầy già vỗ vai dặn Vũ cố gắng thể hiện. Không phụ lòng thày, Vũ trở thành điểm sáng trên sân, giúp B.Bình Dương giành thắng lợi, đồng thời từ đó chiếm luôn suất đá chính ở đội bóng đất Thủ.

Chỉ cần có cơ hội, tôi sẽ cháy hết mình

Nhìn lại hành trình từ một cậu bé đánh giày tới ngôi sao V-League, Vũ bảo mọi thứ giống như giấc mơ. Ngày còn mưu sinh nhờ đánh giày, cả tháng có khi Vũ chưa kiếm nổi 2 triệu đồng. Đến khi thi đấu cho Đồng Nai, anh nhận lương khoảng 6 triệu đồng. Mức thu nhập hiện tại ở Bình Dương của Vũ chắc chắn không dưới 20 triệu đồng. Quan trọng hơn cả, anh được sống trọn đam mê với trái bóng tròn.

Cú vấp nhớ đời

Tháng 9/2018, trong trận gặp XSKT Cần Thơ tại vòng 23 V-League 2018, Vũ vào bóng thô bạo với Quang Tình. Sau đó, anh bị phạt 15 triệu đồng và treo giò 4 trận. Chia sẻ cùng người viết, tiền vệ này nói đây là cú vấp nhớ đời, cũng là bài học lớn giúp anh trưởng thành hơn: “Thực sự tôi chưa bao giờ có ý nghĩ đá bậy nhưng một phút không kiềm chế được cảm xúc khiến tôi phải trả giá đắt. Cũng có thể vì án phạt này mà tôi không được lên tuyển đợt chuẩn bị cho AFF Cup. Chắc chắn tôi sẽ không lặp lại điều tương tự trong tương lai”.

Sự nghiệp dần ổn định cũng là lúc Vũ nghĩ đến việc yên bề gia thất. Năm ngoái, tiền vệ 26 tuổi kết hôn cùng cô bạn gái đồng hương, hiện con đầu lòng của hai vợ chồng đã 8 tháng tuổi. Điều băn khoăn nhất với anh là vợ chưa có công việc ổn định. Vợ anh trước đây là công nhân nhà máy Samsung ở Bắc Ninh nhưng kể từ khi sinh con chưa đi làm lại. Vũ rất muốn mở một cửa hàng kinh doanh mặt hàng nào đó để giúp vợ không phải bươn trải, có thêm thời gian chăm sóc con nhưng chưa thực hiện được. “Hai năm nay, thu nhập của tôi ổn định nhưng sau khi trang trải cuộc sống cũng không dư giả nhiều”.

Ngoài việc muốn giúp vợ có cửa hàng, Vũ còn ấp ủ dự định lớn hơn. “Bố mẹ tôi cũng lớn tuổi rồi nhưng vẫn phải tha hương kiếm sống, ở nhà thuê. Ước muốn của tôi là tích cóp đủ tiền để xây một căn nhà mới nho nhỏ ở quê để bố mẹ có thể an hưởng tuổi già. Nhưng xem ra dự định này còn phải rất lâu nữa mới có thể hoàn thành”, Vũ trầm ngâm.

Về phần mình, sau khi tạo được chỗ đứng vững chắc ở CLB, hơn lúc nào hết, Vũ rất khao khát khoác áo đội tuyển quốc gia, cống hiến sức mình cho màu áo đỏ sao vàng và tự tin mình đủ sức để cạnh tranh một suất trên tuyển. “Đời cầu thủ ngắn lắm, ai mà không muốn được tung hoành cùng đội tuyển. Tôi không ngại phải cạnh tranh, chỉ cần có cơ hội, tôi sẽ cháy hết mình”, Vũ tuyên bố chắc nịch.

Xuyên suốt chặng đường Tô Văn Vũ đến với bóng đá chuyên nghiệp, bố mẹ anh tưởng chừng không đóng vai trò gì. Nhưng tiền vệ xứ Thanh khẳng định, bố mẹ là điểm tựa rất lớn giúp anh vững tin vào tương lai: “Xuất phát điểm của tôi rất thấp, mãi năm 20 tuổi mới bắt đầu tập tành bài bản. Trong khi hoàn cảnh gia đình cực kỳ khó khăn. Nếu bố mẹ nhất quyết bắt tôi đi làm thêm, không cho theo bóng đá tôi cũng phải chấp nhận. Rất may bố mẹ lại luôn ủng hộ tôi, tiếp cho tôi động lực để cố gắng”.

                                                          Theo Báo Giao thông vận tải