LÚM ĐỒNG TIỀN


                                Ảnh minh họa

Con đường mòn ký ức

Vắt qua cửa nhà em

Tán bàng xanh tình duyên

Đi ngang qua nỗi nhớ

 

Lần ấy em vô ý

Đánh rơi lúm đồng tiền

Bất chợt anh nhặt lên

Giấu vào trong im lặng

 

Anh mong hoài thắc thỏm

Lần nữa em đánh rơi

Để trầu thắm đỏ môi

Cho lòng anh bão nổi

 

Rồi anh đi bộ đội

Bằn bặt chiến trường xa

Ngày về con đường hoa

Tìm lúm đồng tiền cũ

 

Bên gốc bàng trước ngõ

Nay chỉ còn mưa rơi…

 

                    Tô Ngọc Thạch (Tháng 6/1974)