Nhà thơ Tô Hoàn (tiếp theo) Đêm mưa


                                 Ảnh minh họa

Con về thăm mẹ chiều mưa,

Mới hay nhà dột gió lùa bốn bên

Hạt mưa sợi thẳng, sợi xiên,

Cứ nhằm vào mẹ những đêm trắng trời.

Con đi đánh giặc một đời,

Mà không che nổi một nơi mẹ nằm.




Chờ chồng


                                          Ảnh minh họa

Ngày lấy anh, chị mười tám tuổi
Hai mươi năm cài then cửa chờ chồng
Hai mươi năm nước mắt đầm áo gối
Đêm mùa nào với chị cũng mùa đông

Mỗi ngày nhớ, mỏi mòn đôi mắt chị
Hai mươi năm mong một lá thư về
Hai mươi năm chờ tay anh gõ cửa
Ngọn gió lùa lừa chị những canh khuya

Người vợ xưa chờ chồng hoá đá
Nước mắt rơi - núi trắng sương mù
Chị chờ anh buồn đau hơn kiếp đá
Xin chị đừng hoá đá Vọng Phu.

1989




Vợ tôi


                                                  Ảnh minh họa

Vợ tôi da ngăm nắng
Đi đứng luôn vội vàng
Tính tình hiền dịu lắm
Dáng tảo tần lo toan

Vợ tôi mát ngày hạ
Vợ tôi ấm trời đông
Tính ghen em cũng có
Cay cay hương rượu nồng

Vợ tôi nghèo tiền bạc
Vợ tôi giàu tình thương
Chồng con là rất cả
Tôi cần chi thiên đường.