Khởi tổ của Họ Tô xã Vinh Mỹ, huyện Phú Lộc, tỉnh Thừa Thiên – Huế là ngài Tô Văn Giám, quê gốc từ Thanh Hóa (không rõ xã, huyện nào), di cư đến làng Đơn Chế từ cuối thế kỷ 17, cách nay khoảng hơn 300 năm. Ngài lấy vợ lập nghiệp rồi định cư luôn ở làng Đơn Chế, xã Vĩnh Giang, huyện Phú Lộc, tỉnh Thừa Thiên – Huế. Đời thứ ba làm được nhà thờ tạm bằng tranh tre.
Theo lời truyền lại, Thủy tổ của chi Họ Tô Vũ Thắng từ Thanh Hóa về Thái Bình đã trên 300 năm. Cụ có ba anh em, một người ở Vũ Thắng (Kiến Xương), một người ở Tiền Hải, một người ở Đông Quan. Vì không còn gia phả nên cũng không xác định được cụ nào là anh, cụ nào là em. Và con cháu các cụ cũng không có liên lạc với nhau. Từ năm 1998 đến nay chi Họ Tô Vũ Thắng đã tích cực đi tìm, nhưng cũng chưa có manh mối.
Trước đây ông Tô Ngọc Bổn là đời thứ 5 Họ Tô xã Xuân Quang đã nghiên cứu lập gia phả Họ Tô xã Xuân Quang, huyện Đồng Xuân, Phú Yên. Nay ông Tô Ngọc Bổn đã mất, bản gia phả không biết thất lạc ở đâu. Các cụ cao tuổi trong họ cũng đã qua đời nên không có căn cứ để tìm lại gốc tích tổ tiên và sự phát triển của chi họ.
Chi Họ Tô Yên Phụ không còn gia phả gốc mà chỉ có gia phả của 7 cành chép được từ ông Tổ của mỗi cành, cách đây 10 - 11 đời (khoảng 300 năm) nhưng theo lời người xưa nói lại thì chi họ đã định cư lập nghiệp ở đây từ cuối đời Lý, cách ngày nay ít nhất là 800 năm.
Cụ Tổ của Chi Họ Tô xã Yến Dương, huyện Ba Bể, tỉnh Bắc Kạn là Tô Văn Quẩy, Tổ bà là Lường Thị Tiên, người dân tộc Tày, là người Họ Tô gốc ở xóm Cốc Lùng, xã Đức Long, huyện Hòa An, tỉnh Cao Bằng. Cụ từ Cao Bằng về Bắc Kạn làm nghề buôn muối và định cư tại thôn Loỏng Lứng, xã Yến Dương, huyện Ba Bể, tỉnh Bắc Kạn từ đầu thế kỷ 20.
Nghe nói rằng xưa kia dòng Họ Tô ở đây rất đông, nhưng do khó khăn, đất chật người đông nên phải phiêu bạt đi các nơi khác sinh sống. Vì vậy ngày nay ở xóm Lẻ còn rất ít người Họ Tô.
Chi Họ Tô Xóm Quyết Tiến, xã Tân Kim, huyện Phú Bình, Tỉnh Thái Nguyên tính từ cụ Tô Di Khuây đến hậu duệ đời nay là 6 đời. Mộ cụ Tổ hiện táng tại địa phương. Tổng số có 39 hộ với 52 nhân khẩu cùng ở một thôn. Nghề nghiệp chủ yếu làm nông nghiệp, anh em đoàn kết thương yêu, giúp đỡ lẫn nhau.
Khánh Vân là một làng nhỏ ven sông Tô Lịch (chi lưu của sông Nhuệ) thuộc xã Khánh Hà, huyện Thường Tín (trước năm 1961 thuộc huyện Thanh Trì, thành phố Hà Nội). Khánh Vân là một vùng đất có bề dầy truyền thống lịch sử từ thời dựng nghiệp của Nhà hậu Lê cho đến những năm kháng chiến chống Pháp, chống Mỹ và phát triển kinh tế, xây dựng đất nước theo định hướng chủ nghĩa xã hội và đổi mới ngày nay.
Xưa kia Họ Tô ở đây đông người. Trải qua hai cuộc kháng chiến, Củ Chi là vùng chiến sự ác liệt, nên người Họ Tô phiêu tán đi nhiều nơi. Ở Trung Lập Thượng chỉ còn mấy gia đình.
Theo lời ông bà truyền lại: Thủy tổ chi Họ Tô xã Vĩ Thượng (huyện Quang Bình, Hà Giang), là cụ Tô Văn Nhì. Người từ Quảng Tây (Trung Quốc) vào Lạng Sơn, qua Tuyên Quang, rồi đến xã Vĩ Thượng định cư năm 1830, lúc đó cụ Nhì 34 tuổi. Cụ Nhì kết duyên với cụ bà Hoàng Thị Kim, dân tộc Giáy, người cùng xã Vĩ Thượng. Sau 10 năm chung sống, làm ăn khấm khá, cụ Nhì mới có tiền tậu ruộng, tậu trâu để vợ con làm ruộng. Cụ chuyên làm nghề buôn bán lợn thịt. Hai cụ sống với nhau được 30 năm.