Đầm sen quê tôi


         Sen quê ta cuối mùa vẫn nở

          Xanh mênh mông nối giữa ba đầm

          Sớm nay thể dục qua thăm

          Bần thần cứ ngỡ mình nhầm nơi đâu

 

          Nhớ ngày xưa dãi dầu mưa nắng

          Nếm đủ mùi cay đắng gian nan

          Gồng mình trước cảnh cơ hàn

          Mò cua, bắt cá trên đầm cỏ đây

 

          Bốn nhăm năm mấy lần trở lại

          Kỷ niệm xưa cứ mãi ùa về

          Nửa đêm lạnh rét tái tê

          Một mình áo rách mải mê dưới đầm

 

          Cua bắt được ba phần đem bán

          Đỡ mẹ nghèo trang trải chi tiêu

          Ngày nay thay đổi quá nhiều

          Quê ta giàu đẹp sớm chiều an vui.

                                                                              Tô Phạm Phú Xuyên